Mỗi người khi đọc một cuốn sách – hay khi ngồi nghĩ nghiệm ra một câu danh ngôn mà mình tâm đắc. Lí do của trang này chỉ có vậy, một nơi lưu trữ và chia sẻ, một cuốn sổ ghi chú của mọi người với goiyeu.net
Bất kì ai cũng có thể để lại các lời trích mà mình yêu thích dưới dạng phản hồi không phân biệt lĩnh vực, chỉ nhớ là cần ghi rõ nguồn trích từ sách nào, ai viết hay của người nào nói. Các câu trích sẽ được kiểm duyệt trước khi được đăng như một sự lọc đơn giản.
Cảm ơn sự chia sẻ và tham gia của các bạn và đặc biệt là chị thimai …
Đối với mẹ con là tất cả.
Nhưng đối với con, cha mẹ chỉ là một mắt xích liên kết với cuộc đời chúng.
Ngày của Mẹ, xin gửi đến Mẹ những lời chúc chân thành nhất từ trái tim. Con yêu và mong mẹ mãi ở bên con >:D<
Hãy làm mọi việc thật tốt, cho dù đó là một việc làm rất nhỏ.
Một lời nhờ giúp đở, biết đâu đó là lúc người ta gieo hạt giống lòng tin vào mình.
Hãy nghĩ rằng: tất cả những hạt giống đều rất nhỏ.
Có những món nợ, tiền bạc lẫn ân tình.
Dễ để trả xong nợ tiền bạc.
Khó để trả xong nợ ân tình.
Nắm bắt , buông lơi… Những gì cũng có hai mặt, như hai mặt đồng tiền .
Cái khó là biết nâng mặt nào lên, để mặt nào xuống .
Khi quyết định mỗi sự việc.
Vẽ đẹp ở tâm hồn. Tạo nên cái nhìn khoan dung.
Hãy là : Một khu vườn. Một mãnh vườn. Hoặc một góc vườn.
Đừng là : Một hoang đảo.
Những giọt mưa yêu thương đổ xuống.
Để những hạt giống đang ươm mần, được nẩy nở, kết nụ và đơm bông.
của một tấm lòng chia sẽ.
Đóng cửa lương tâm lại.Tìm cách phỉnh gạt mình.
Mà nói lên tiếng nói ” Đó là điều hợp lý”
Những đồng tiền nhỏ, dễ làm bạn với hộp tiền “Lạc quyên” hơn những đống tiến lớn.
Chim bồ câu mà phải sống chung với chim quạ. Trái tim nó sẻ bị vấy bẩn.
Vẽ mặt của con nai không còn ngơ ngác nữa. Khi nó phải phòng thủ để bảo vệ chính mình.
Bia . Rượu. Không phải là bạn tốt.
Đừng kết thân, nó sẻ tước đoạt nhân cách của bạn. Và dìm bạn xuống vực thẳm.
Mỗi tĩnh vật đều giữ thinh lặng riêng biệt, khi chưa được kết nối và hòa nhập.
Cái đinh , cái ốc, nắm đất sét, thùng nước sơn. vân vân và vân vân…
Giá trị của nó được nâng lên khi kết hợp chúng lại, đề trở thành những vật hữu dụng.
Vẽ đẹp luôn ẩn nấp ở. lòng Khát vọng và sự tiếc nuối.
Đừng đứng để ném đồng tiền bố thí của mình. Cao qúa nó sẽ dội ra ngoài.
Hãy đặt vào. để chia những nỗi đau, mà mình có thể chia với họ.
TRẢ LỜI
Chưa hẳn cây tốt sanh ra trái ngọt. còn tùy thuộc sự quan tâm và chăm sóc.
Đừng khôn lỏi qúa , người ta sẽ ghét mình.
Đừng thật thà qúa, người ta sẻ dùng mình như trái banh, đá qua đá lại.
Khi không cần thiết nữa , người ta sẽ để mình vào một góc.
Tìm sẽ thấy.
Đừng tìm những khuyết điểm ở người khác. Hãy tìm ở họ những gì có thể học hỏi được.
Hãy là những thanh sắt, thanh gổ, cái đinh , cái ốc. Để kết nối thành những cây cầu YÊU THƯƠNG.
Mỗi người hãy là những thanh sắt, thanh gổ, cái đinh , cái ốc. Để kết nối thành những cây cầu YÊU THƯƠNG.
Hãy lắng nghe người kém may mắn hơn mình.
Môt phút lắng nghe họ, như mạch nước ao tù trong họ được thông chảy.
Và họ tiếp nhận được, mach nước mới, là sự thấu hiểu, và cảm thông từ mình mang lại.
Cuộc sống có rất nhiều điều chờ đón bạn, có niềm vui thì sẽ có nỗi buồn, đó là quy luật và cũng là sự thi vị của cuộc sống. Hãy mạnh mẽ và yêu đời lên, bạn nhé?
Đừng vội vã. Để những gì mình nắm bắt được đều là nữa vời. không trọn vẹn.
Cây yêu thương. Càng hái trái càng ra.
Nhìn chiếc lá nhộm màu cam, đỏ, của sắc thu. Một thân cây ẻo lả, mình cảm nhận được vẽ đẹp của nó.
Mình vẫn còn khả năng làm mới lại chính mình.
Lời nói tế nhị. Cho người nghe, như vừa uống được ly nước mát.
Với người nói, như tô thêm trên vẽ mặt họ, một lớp phấn mầu khả ái.
Lời nói tốt là một tấm kiếng, thực hành lời nói tốt là một tấm gương.
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay …
Dù đục, dù trong con sông vẫn chảy, Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh, Dù kẻ phàm tục hay kẻ tu hành, Đều phải sống từ những điều rất nhỏ. Ta hay chê cuộc đời méo mó, Sao ta không tròn tự trong tâm? Đất ôm cho những hạt nảy mầm, Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng. Nếu tất cả đường đời đều trơn láng, Thì chắc gì, ta nhận ra ta?
Niềm tin ngủ vùi, khi con người hạnh phúc. Và biết thức tĩnh lúc gian nan.
Cây mưu thuẩn ở lòng người , thường có một bông, nhưng hai qủa.
Muốn nuôi lòng khát vọng, nhưng lại tìm đường chạy trốn. Muốn làm anh hùng. Nhưng củng muốn làm kẻ tiểu nhân.
Nguyên nhân chỉ một đóm lửa. Nhưng hậu quả của sự nóng giận, thiêu hủy đi một cánh rừng.
Thời gian củng đóng đậy, cất giấu, đi nhiều huyền bí của một thời.
Những vết chân chim ở đuôi mắt người phụ nữ. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy in hằn chữ lòng HY SINH.
Hạt giống tâm hồn . Sẽ mọc lên cây nhân cách của chính mình.
Chưa bị gai đâm. Không hiểu được cái nhức của người đang bị.
Nhìn cậu bé biết nghĩ về người đói khổ. Sẽ hạnh phúc. Khi cậu bé ấy là con mình.
Không phải chỉ lau tấm kiếng là khuôn mặt mình được sạch.
Cần phải lău thêm khuôn mặt mình.
Những mãnh vở hôm qua không thể vá víu lại được. Không thể thay đổi được những gì mình đang lẫn trốn.
Hãy đương đầu với sự thật, lạc quan để đón nhận.
Cuộc sống không dành cho mình một nước cờ tốt.
Ý chí sẽ làm tốt nước cờ.
Có những người chết sẽ được chôn. Nhưng củng có nhiều người, chết đả lâu nhưng vẫn chưa chôn được.
Hãy trân qúy cuộc sống. Hãy nghĩ tới những người đang khát khao được sống, để sống có ý nghĩa.
Đừng có một cuộc sống buông trôi. cuộc sống như đả chết rối vậy.
Sẽ phải hối tiếc khi đưa ra một quyết định trong cơn nóng giận.
Vì lúc ấy chỉ để thỏa mãn cái “tôi” của mình.
Những vương mang nhỏ, đôi lúc lại là tiếng nhạc, réo gọi triền miên của tâm hồn.
Niềm vui và nỗi buồn, nụ cười và nước mắt, bịn rịn và hân hoan, trộn lẫn vào nhau.
Diễn ra trong phiên chợ, sân ga mỗi ngày.
Để hiểu được hoàn cảnh đói nghèo, không phải viếng thăm là mình có thể hiểu được.
Phải sống trong hoàn cảnh ấy, mình mới hiểu được cuộc sống của họ.
Đôi lúc cần ru ngủ chính mình, bằng những mộng tưỡng đẹp, trong một vài khoảnh khắc.
Biết vuốt ve đôi mắt của mọi người. Là nghệ thuật làm thành những cái đẹp.
Mất để còn tốt hơn. còn để rồi vỡ vụn.
Nói thì dễ. Nhưng để quyết định một vấn đề lưỡng toàn , thì thật khó