Bố vẫn hay bảo mai này đừng lấy chồng, cứ ở nhà làm con ngoan của bố. Sinh ra được mụn con gái, qua bao thử thách mới nuôi được lớn tần ngần, gả đi sao nỡ?
Xã hội hiện nay là một xã hội bình đẳng, sinh con trai hay con gái gì cũng như nhau nhưng đó chỉ là trên lý thuyết. Chẳng ai muốn sinh ra một bầy con gái để rồi khi chúng lớn lên, xuất giá theo chồng. Hai ông bà lại chỏng chơ ở nhà rau cháo nuôi nhau.
Thế đấy!
Sinh ra một đứa con gái phải lo đủ thứ. Lo ăn lo học không chưa xong. Phải bảo vệ nó khỏi đám yêu râu xanh luôn rình rập mọi xó xỉnh. Con gái chỉ cần đi về tối một xíu là ở nhà lo lắng bồn chồn không tài nào chợp mắt được. Mặt khác lai phải chăm cho nó xinh xắn một chút. Sợ người ta chê nó này nọ thì lại tủi thân, buồn rầu, bởi con gái sinh ra đã là một mớ nhạy cảm rối bù.
Lớn lên một tí, bắt đầu trái tim biết rung động. Thích bạn này, ngắm nghía bạn kia. Bố lại có thêm những mối lo khác. Ngày con đem về một bó hồng tươi là ngày mà bố tự chất vấn nhiều câu hỏi. Liệu chàng trai đó có tốt với con? Liệu con có ham chơi mà xao nhãng học hành?
Con gái đi học, đi làm. Bố lại lo cuộc đời chông gai kia tàn nhẫn với con. Lo con gái yếu mềm không chống lại nổi những rào cản, thử thách. Sợ con yếu đuối nằm khóc một mình không có ai bên cạnh. Sợ ánh hào quang dắt con đi lạc lối.
Sinh con gái, bố phải đối mặt với miệng đời dè bỉu. Người ta bảo sinh nó ra, chăm chút làm chi cho kĩ để rồi cũng phải gả cho nhà họ. Có kẻ thì chê bai con gái gì mà không nữ công gia chánh, làm này làm nọ… Ngồi trong bàn nhậu, anh này khoe con trai tôi tài giỏi, anh kia khoe mới rước được nàng dâu ngoan về. Chắc bố không khỏi chạnh lòng.
Bố vẫn hay bảo mai này đừng lấy chồng, cứ ở nhà làm con ngoan của bố. Sinh ra được mụn con gái, qua bao thử thách mới nuôi được lớn tần ngần, gả đi sao nỡ? Vậy mà mỗi lần về nhà, bố lại cứ hỏi con có người yêu chưa? Chắc lại có mối lo sợ con gái ế đây mà. Sinh con gái thật là khổ.
– goiyeu.net –