Marc Levy
Người ta sinh ra một mình và chết đi cũng một mình.
Kết hôn là một chuyện nhưng chia sẻ cả đời mình với một ai đó lại là chuyện khác. Cần phải yêu thương thật nhiều, thật nhiều không gian. Một vùng lãnh thổ mà người ta tạo ra cho hai con người và là nơi người ta không nên cảm thấy chật chội.
Tâm sự với một người chưa từng quen không giống như tâm sự với một người thân cận, nó không khiến sự thật trở nên không thể đảo ngược, đó chỉ là một sự ruồng bỏ mà ta có thể xóa đi với cục tẩy của sự không hay biết.
Rằng thời gian trôi qua kể từ ngày em ra đi đã trở nên quá dài. Rằng có thể đã tới lúc tình cảm giữa hai ta phai nhạt; tình yêu rồi cũng có lúc kết thúc đối với những ai đã quên hơi của người kia. Có lẽ anh đã thôi không còn tin vào tình yêu nữa, nếu không thì có lẽ là em đã đánh mất anh. Hai mươi năm hay ngót quãng thời gian đó để đến nơi là quá dài đối với một bức thư.
Con có hình dung cuộc sống sẽ như thế nào khi hai đứa con gần gũi mà như đã trở nên xa lạ?
Con có biết bao nhiêu người đến khi cô đơn rồi mới nhận ra cái thành công mà họ ngỡ đã tiến tới rất gần, thì còn xa mới là những thành công của họ, chứ đừng nói đến bản thân họ.
Chớ tự dối mình, Julia,người ta không thể sống trong những ký ức hòa lẫn với tiếc nuối. Hạnh phúc cần một vài sự tin chắc, dù là rất nhỏ chăng nữa.
Buồn cười thật, người ta tìm ra đủ thứ lý do lý trấu để ngăn mình yêu thương, vì sợ phải đau lòng, sợ ngày nào đó sẽ bị bỏ rơi. Thế mà người ta vẫn yêu sự sống, trong khi thừa biết một ngày nào đó sự sống sẽ rời bỏ mình.
Nếu thuận buồm xuôi gió, cuộc đời hai ta cuối cùng sẽ lại giao nhau tại thành phố này hay thành phố khác thôi.
Người ta bảo những ý nghĩ của hai kẻ yêu nhau cuối cùng luôn tìm đến với nhau, trong khi anh thường tự hỏi mỗi tối trước khi đi ngủ rằng liệu em có nghĩ đến anh khi anh nghĩ đến em không?
Chẳng có bậc cha mẹ nào sống thay cho các con mình hết, nhưng điều đó không ngăn cản bố mẹ lo lắng và đau khổ mỗi khi các con gặp bất hạnh. Đôi khi điều này thôi thúc bố mẹ hành động, cố gắng soi sáng đường các con đi, có lẽ lầm lẫn do vụng về, do yêu thương quá mức còn hơn đứng đó khoanh tay không làm gì.
– goiyeu.net –