Mẹ cứ ngỡ mình là người tốt phước trong đám bạn bè, không ai thành công trong việc nuôi dạy con mình như mẹ, nhưng mẹ đã nhầm. Làm mẹ mà mẹ đã lo lắng không biết bao nhiêu lần cho con vì cách đối xử với những người có tình cảm với con
Sau khi chia tay mối tình đầu, mẹ chưa bao giờ thấy con nghiêm túc trong những lần quen biết, tìm hiểu đối với những người bạn khác phái tiếp theo.
Có lúc con cùng đi chơi với những người đàn ông đã có gia đình, thậm chí nhiều tuổi hơn mẹ mà dường như con không hề thấy sự chênh lệch. Rồi mẹ lại thấy con hẹn hò với một vài người bạn, nhìn thoáng qua ai cũng biết là ít tuổi hơn con rất nhiều.
Mẹ đã luôn dành cho con quyền tự do cao nhất để lựa chọn, để tự quyết định cuộc đời mình. Từ việc chọn ngành, trường đại học, rồi tốt nghiệp ra trường đi làm, con đã chứng minh cho mẹ thấy mẹ đã không sai khi để cho con tự lập và quyền tự lựa chọn, tự quyết định cũng như tự chịu trách nhiệm về đời mình.
Con đã đủ lớn để biết
Con đã tự tìm được một công việc tốt với nhiều cơ hội thăng tiến. Mẹ cũng luôn hãnh diện với bạn bè là đã biết thích nghi tốt với sự phát triển của xã hội trong cách nuôi dạy con cái.
Nhưng dường như mẹ đã để cho con lạm dụng cái quyền tự do của mình, để rồi lúc này, mẹ hoàn toàn không hiểu được con. Và điều mẹ tưởng như không quan trọng đó là vấn đề tình cảm của con bây giờ lại là điều mẹ lo lắng nhất.
Buổi sáng, con rời khỏi nhà mẹ có thể biết, hoặc kêu con ăn món ăn sáng tự tay mẹ nấu, nhưng khi con về thì mẹ hoàn toàn không có khái niệm.
Con luôn khẳng định: “Con đã đủ lớn để biết điều gì tốt và không tốt cho con, mẹ đừng lo”. Mẹ không sợ con thất nghiệp, hay bị lừa gạt. Nhưng điều mẹ sợ nhất đó là sự tự tin đôi lúc trở thành tự phụ của con.
Con chưa bao giờ chịu thua bất cứ một ai, đầu hàng bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào, hay bỏ qua bất cứ một cơ hội tốt nào đến với con.
Nhưng mẹ biết con đã tổn thương rất lớn khi người bạn trai đầu tiên bỏ con ra đi với một lý do đơn giản: vì con quá giỏi, quá mạnh mẽ, quá tự tin, và bạn trai con cảm thấy rằng nó không cần thiết cho con nữa. Mẹ biết con không bao giờ có thể tin được bạn trai con lại bỏ rơi một đứa con gái giỏi giang và xinh đẹp như con.
Và bắt đầu thay đổi…
Con bắt đầu thay đổi cách sống từ đó. Mẹ không ngờ chỉ vì trao cho con quyền tự do hoàn toàn, mẹ đã vô tình trao cho con cả cái quyền được quan tâm chia sẻ, an ủi, và nâng con dậy trong những lúc con vấp ngã. Con không hề tâm sự với mẹ bất kỳ điều gì. Lúc nào mọi việc cũng ổn, cũng tốt đẹp, cũng đầy hứa hẹn đối với con.
Có một điều mẹ nhận ra, không một buổi nào trở về nhà mà con không có hơi men trong người. Con chỉ giải thích: đi bàn chuyện làm ăn với đối tác, với sếp. Hỏi chuyện con, con chỉ nói một câu vỏn vẹn: “Con mệt quá rồi, con muốn đi nghỉ, mai còn đi làm”. Về phòng là con khoá trái cửa. Mẹ mất luôn cả quyền được chăm sóc con khi con ngủ.
Những gì con nói với mẹ đó là, giữa tháng hoặc cuối tháng con đưa cho mẹ cái phong bì dày cộm: “Mẹ cầm lấy một ít để lo cho nhà”. Mẹ đã không hiểu con mình, mẹ đã không biết con đang làm gì và con đang nghĩ gì.
Bất kỳ lúc nào gặp con ở nhà là lúc đó con đang nói chuyện điện thoại hay nhắn tin với ai đó. Mẹ chưa bao giờ thấy bất lực như bây giờ. Mẹ thèm được như những người bạn của mình, có cơ hội được ngồi bên con gái, vuốt tóc, vỗ vai an ủi mỗi lần con có chuyện buồn. Mẹ thèm được kéo chăn đắp cho con mỗi đêm sau ngày làm việc mệt mỏi. Mẹ biết mình chưa làm hết trách nhiệm vai trò cũng như thiên chức của một người mẹ thật sự. Con có thể trả lại cho mẹ đúng vị trí của một người mẹ đối với con gái mình không?
– goiyeu.net –
nhớ mẹ quá ! nhớ nhà quá !
2 năm trở lại đây mình đã tìm được nơi chia sẻ buồn vui dễ dàng nhất ở đâu và nhận được sự động viên an ủi lớn nhất từ đâu. Mình thực sự thấy có lỗi khi không cho mẹ can dự vào cuộc sống của mình và nhận thấy điều đó là thiệt thòi lớn nhất đối với bản thân của mỗi người làm con. Mẹ thực sự là một người bạn tuyệt vời!
Vote cho tất cả,trừ đi phần nói về công lao người mẹ,đọc xong,cảm giác tức anh ách như bỏ tiền ra dạy con nói tiếng việt,thì nó lại bi bô tiếng hoa,có cái thú là ko hiểu sao con mình “giỏi” thế,thì ở đây,cũng ko hiểu sao bạn nói ra ko chút suy nghĩ.”có óc thì phải lấy ra mà dùng,để nó đông thành xi măng,phí ra”. Ngày lễ Vu Lan đang tới gần!!!