Nếu như người đàn bà ấy không đến thì mọi chuyện đã tốt. Người đàn bà ấy là vợ mới cưới của Thiên Lương. Cô ta đến vào buổi chiều thu muộn. Sự xuất hiện của người đàn bà làm cho không khí tẻ lặng của nơi đây loạn cả lên.
Cô ta hồi hộp chờ đợi chồng, khi gặp chẳng biết nói gì, chỉ cười.
Thiên Lương gặp vợ, không chút tỏ ra vui mừng, còn bực bội hỏi:
– Cô đến đây làm gì?
Cô vợ mỉm cười hỏi lại:
– Sao em không lên thăm anh được?
Cô nhớ Thiên Lương, vừa cưới được ít hôm đã chia tay, xa nhau hơn nửa năm, không nhớ mới là kì.
Thiên Lương sầm mặt nói:
– Sao không báo trước?
Cô vợ xịu mặt, nụ cười vụt tắt, nói hờn:
– Người ta muốn làm cho mình vui, sao mình không hiểu?