
Em luôn mong mình được an toàn, không phải chỉ về mặt thể xác, mà tâm hồn. Em không muốn thấy mình cô độc, lo lắng và bị tổn thương…
Anh ôm em ngủ nhé. Đã có một khoảng thời gian dài em ước mong có một vòng tay, đủ tin cậy và gần gũi để em yên tâm ngủ vùi trong đó, đủ kiệm lời để đừng khuấy động những suy nghĩ của em, để đừng hỏi “Em đang nghĩ gì?”. Trong một vòng tay như thế, điều duy nhất em có thể càm thấy là mình đang bình tâm trở lại…
Em luôn cần có một vòng tay như thế…
Dĩ nhiên, sẽ tuyệt vời nếu đó là vòng tay của người em yêu.
Nhưng người em yêu không dễ kiếm.
Có những người đàn ông yêu em, họ chỉ tìm cách ngủ với em thôi, không ai quan tâm đến cảm xúc của em cả
Có lẽ, họ không đủ nhạy cảm để yêu em.
Anh biết, phải không, mấy hôm nay em không yên ổn. Em lo lắng và bất an. Nỗi lo lắng của khi nghe chuông điện thọai, lo khi ngày đi làm đến gần. Em đã chỉ muốn nói với anh, anh qua đây, anh ôm em ngủ nhé. Nhưng em biết em không nên làm điều đó, dù nếu có gắng, có khi anh cũng làm được. Nhưng anh và em giống nhau, sợ phiền lụy. Em không nói em không muốn phiền anh. Nhưng em biết việc mình nên làm. Continue Reading