Đau tự nhiên sẽ buôngĐâu phải thế, đúng không? Tôi biết nhiều người dù đau, dù mỏi mệt, dù đã chằng chịt những vết xướt trong tim, mà việc buông tay một mối tình vẫn là điều chưa thể! Cuối cùng, điều người ta luyến tiế…c, đâu phải là người kia, mà là những tháng ngày ấp ôm nuôi dưỡng tình cảm ấy, những tháng ngày mà kí ức ở đó đã qua một lần và sẽ không bao giờ trở lại. Điều khiến chúng ta còn khắc khoải, là tình cảm, chứ không phải là người ta cảm …

Người ta vẫn cứ mãi vỗ về nhau: “Quên người đó đi” … mà sao không một lần bảo với nhau: “Quên tình cảm đó đi”. Trong khi quên một tình cảm không phải dễ chịu hơn nhiều so với việc quên một người đã từng quá đỗi quan trọng hay sao. Này, nếu chưa ai nói câu đó với em, thì tôi sẽ là người đầu tiên em nhé.

Em ơi, quên tình cảm đó đi… Em không nhận ra những ảo ảnh ấy đã ẩn náu quá lâu trong lòng, làm bàn tay em không còn ấm áp, đôi mắt em không còn reo vui, nụ cười em không còn rực rỡ nữa hay sao? Quên đi em nhé. Nắng tháng ba hanh hao ngoài kia, đã đủ khiến tâm trí con người muốn nổ tung ra rồi… Đừng dày vò mình thêm nữa, có ích chi đâu ! Em không thương yêu bản thân mình, thì ai sẽ thương yêu nó?

Em biết không, mưa tháng ba không đủ làm ướt mắt mi. Không đủ gợi lên những miền nhớ thương hoang hoải. Vậy mà, chỉ một chút mưa đầu mùa tháng ba thôi, cũng đủ làm bao người nghe lòng mình chùng lại giữa cái nếp thường nhật hối hả bon chen, tìm về chút tĩnh lặng an yên cũ kĩ, tìm về những tháng ngày lạc mất nhau…

Trên Face, trên Yahoo, người ta cứ dựa vào nốt trầm mặc của mưa mà viết bao nhiêu điều ướt đẫm. Mưa, muôn đời vẫn là cái cớ để tìm về nội tâm của mình, bình yên và thành thật nhất… Em vẫn luôn tự hỏi mình câu “Có mấy người đi qua thương nhớ mà quên được nhau”. Và dĩ nhiên chưa bao giờ em tìm được cho mình một câu trả lời xác thực….

Em, tôi và bao người khác, cứ mãi oằn mình giữa hai chiều quên nhớ. Tiếng chuông gió bên cửa vang mãi những thanh âm. Thanh âm của nhớ, của quên, của nỗi lòng, của những khát khao được che chở, được bảo bọc, quan tâm… Nhưng là từ một người khác… Đừng mãi nhung nhớ về một người đã cố lãng quên mình, em ơi ! Người đầu tiên phải yêu thương em, là chính bản thân em, chứ không một ai khác. Em có thể chưa buông lơi cuộc tình đã quá đỗi xa xăm, nhưng đừng mãi ôm ấp những ảo ảnh riêng mình, cũng đừng tự gieo trong lòng mình những mộng mị vô ích nữa …

Em có đọc được ở đâu đó lời nhắn nhủ này hay chưa? “Hãy cứ tin trên quãng đường phía trước của bạn. Sẽ có ai đó dù vô tình hay cố ý, trở thành động lực giúp bạn quên đi quá khứ không vui và làm lại từ đầu…” Và em hãy tin thế… Vì chẳng ai đánh thuế một niềm tin, nên hãy tin, phía cuối con đường, em sẽ bình yên …

Chiều, vắng ngắt. Những bản tình ca réo rắc có thể nhắc em về miền nhớ chông chênh. Nhưng rồi từ đó mà đứng lên, cố quên đi một chuyện tình và làm mới mình bằng những yêu thương khác…

Mạnh mẽ lên em, đừng để những vết thương khiến tâm hồn mình mục rửa, cằn cỗi và hoang tàn… Sớm mai nhìn vào gương rồi tự tặng cho mình một nụ cười, em nhé. Em, tôi và bao người, còn nợ đời một lời cảm ơn… cho những sớm mai tỉnh giấc, thấy yêu thương gia đình, bè bạn, vẫn luôn đong đầy trọn vẹn !

P/s : Viết cho chính bản thân mình, và cho những ai vẫn đang hoang hoải bao nỗi niềm, như “em” !

– goiyeu.net –

11 Replies to “Đau tự nhiên sẽ buông”

  1. Dau nhieu ma van muon yeu va da noi buong roi ma cu van lang thang tim nguoi ta. Tim cai gi do de an ui tinh yeu vun vo cua minh nhu the nay day. Co luc nao do anh cung di tim e va gap em o nhung noi nay .

  2. Một trái tim vỡ. Tôi cũng ko thể nào quên đc anh. Tôi đã khóc suốt 3 năm. Đến năm tôi 28 tuổi. Nước mắt của hai năm đủ làm đẫm gối bông anh đã tăng. Trái tim đã quặn lại , khô héo và kiệt sức. Tôi ko biết thương mình. Vì tôi biết tôiko chết. Mà tôi để tám lòng mình nghĩ về anh. Hoài niệm cho những gì đã qua. Tôi đã tin trươc mặt sẽ có người đứng đợi chờ tôi. Nhưng 3 năm con đường tôi bước ko xoá hết đc dấu chân anh.

  3. Đọc xong có chút động lực nhưng chưa tỉnh táo và đủ sức mạnh để là chính mình. Yêu- ghét- thù- hận-đau- yêu, một cái vòng lẩn quẩn ngổn ngang. E là một diễn viên có tài năng hơn cả ở HLW…vì những gì em làm em nói em hứa em hành động đã làm tôi tin bằng cả con tim đã từng như băng giá, khi nó đang mềm yếu nhất thì em là người giẫm đạp lên nó một cách lạnh lùng đáng sợ, giờ thì nó tan nát rồi, em hài lòng và mỉm cười với tình yêu hiện tại…đời thật nhạt em nhỉ…

Trả lời Ngân Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *