Hoàng Nguyễn
Ba mẹ hỏi: “Chừng nào hai đứa cưới nhau? Ba mẹ già rồi”. Anh gật gù: “Chừng nào chúng mình cưới nhau?”. Em lắc đầu ngúng nguẩy: “Cưới làm chi? Anh đi suốt tháng. Lấy chồng mà chồng cứ đi suốt tháng, lấy làm chi cho phí?”.
Công việc của anh là quản lý kinh doanh khu vực của một công ty chuyên sản xuất hàng tiêu dùng, ngành hàng luân chuyển nhanh. Có nghĩa là hàng nhập về, bán nhanh, không được phép để tồn kho. Mẫu mã, chất lượng hàng cải tiến, thay đổi liên tục.
Anh đi công tác xa nhà suốt tháng, chủ nhật, thứ bảy vẫn không được về. Anh yêu em, nhưng anh cũng yêu công việc của mình. Nên những dịp hiếm hoi ở bên em, anh nâng niu từng giây, từng phút…
Em phát biểu rất là… “phản động”: “Em mong công ty anh phá sản để anh đừng phải đi xa”. Anh mắc cười quá: “Công ty phá sản, anh mất việc, lấy gì mà sống?”. Em cả quyết: “Em nuôi anh được. Miễn là đừng có bắt em dẫn đi nhậu hằng ngày, đừng đòi ăn uống quá sang trọng, đừng xài hàng hiệu…”. Anh cú nhẹ lên trán em: “Nhảm ghê, anh có nhậu hằng ngày, có ăn sang, có xài hàng hiệu đâu”. Em cười: “Em dặn trước vậy thôi. Nghỉ làm đi, về em nuôi, em dư sức nuôi anh”.