Anh xin lỗi, vì tất cả..Bài viết cảm xúc của thành viên cộng tác.

– Anh về đây..

Quay lưng đi, bước vài bước thật dứt khoát, rồi tôi dừng lại.. Sao thế này?? Tôi quên gì?? Hay tôi muốn níu kéo gì nữa sao?? Tôi quay lại nhìn em.. Em vẫn ở đấy, nở nụ cười chào tôi, một nụ cười thật nhẹ, thật tươi.. Như cơn mưa bóng mây trong một chiều giữa hạ nóng bức, mang lại mát mẻ trong phút chốc để đời người thêm vui, nhưng rồi hạ trong tôi lại thêm oi ả hơn..

Tôi biết em đang buồn lắm, chờ tôi đi khuất rồi có lẽ em sẽ đóng cửa lại và vùi đầu vào gối mà khóc, tôi hiểu em quá mà.. Rồi tôi mỉm cười lần cuối, quay đi, và bước.. Trong lòng nhẹ bẫng.. Như mây xanh trên cao kia vậy.. Không hiểu cảm giác này là gì nhỉ?? Tôi đang đau quá sao?? Hay tôi đang vui vì đã thực sự dứt bỏ được em khỏi cuộc sống của tôi?? Tôi không hiểu.. Tâm hồn trống rỗng, đầu óc trống rỗng, tôi bước xuống cầu thang, từng bước, thật khẽ thật chậm thôi, đến cả bước chân tôi cũng trống rỗng.. Sao tôi không đi nhanh hơn, sao không trốn chạy khỏi nơi này thật nhanh đi??

Như cơn gió thoảng, tôi đến và đi, vào hôm nay, đến với em, lần cuối trong đời..

Ngoại tình! Nói từ này nghe thật khó chịu và chối tai, tôi ghét từ ấy, em ghét từ ấy, xã hội cũng ghét từ ấy. Nhưng hôm nay, tôi đã ngoại tình! Với chính em, người con gái mà tôi yêu thật nhiều, người con gái duy nhất mà tôi chỉ muốn được ở bên che chở cho em đến hết đời hết kiếp này! Nếu như cuộc sống không phức tạp thế này.. Nếu như tôi không sống vì gia đình nhiều thế này.. Nếu như tôi không lo rằng cưới tôi, em sẽ khổ hơn nhiều.. Nếu như tôi mạnh mẽ hơn để cái bản ngã ích kỷ trong tôi được sống và được yêu cuồng nhiệt không quan tâm đời ra sao.. Nếu tôi không nghĩ quá nhiều đến tương lai như thế..  Nếu như thế thì tôi khi xưa đã không đưa ra quyết định ấy để rời xa em.. Nếu như thế thì tôi đã ôm em thật chặt, trong vòng tay tôi, mãi mãi không để em phải xa tôi..

Ngoại tình, vì hôm nay tôi gặp em, trao em tình yêu nồng cháy của tôi, để được em đáp trả với tất cả nhớ thương.. Với chiếc nhẫn vàng đã yên vị ở nơi mà nó buộc phải ở đó, lồng chặt vào ngón áp út trên bàn tay trái của tôi.. Một bằng chứng tố cáo với tất cả đời rằng: tôi là người đàn ông đã có vợ!

….

Khi xưa, được gặp em vài lần khi nhà cô tôi xây nhà cạnh nhà em, với mái tóc dài và khuôn mặt bầu bĩnh lúc nào cũng ửng hồng vì nghịch ngợm.. Không ấn tượng gì nhiều vì cô bé nào chạc tuổi em cũng thế, em 14, tôi 17..

Rồi tôi đi học đại học, cuộc sống bình thường như bao thằng con trai khác bằng tuổi tôi: đi học, rồi về nấu cơm, ăn, hứng lên thì đi chơi điện tử, rồi có lúc thì đi thầy đi cô cầu trời cho qua môn nào đấy trong học kỳ.. Tôi 21, chưa yêu, và cũng chưa rung động vì ai bao giờ.. Cho đến ngày em đậu đại học, và bên cạnh phòng tôi cũng hay là có phòng trống, tôi không phải đi tìm gì nhiều vì 2 gia đình chúng ta quen nhau, anh họ của em đã nhờ tôi tìm phòng cho em.. Gía như ngày ấy bên cạnh phòng tôi không trống thì giờ chúng mình không thế này, phải không em??

Tóc ngang lưng.. Em nhí nhảnh và dễ thương lắm, chẳng xinh đâu nhé, tôi nói thật. Lại mũm mĩm quá mức cần thiết chứ, miệng thì lúc nào cũng cười toe toét như chẳng biết buồn là gì. Em năng động, tập võ, chơi bóng rổ, ở nhà thì hay vẽ vời và yêu đời, yêu người.. Trong tim em khi đó là Việt Anh, một người con trai thật quan trọng mà em đã yêu đơn phương từ lâu, gần 2 năm đúng không em?

Trung thu ấy, tôi và bạn đi chơi. Tôi không để tâm lắm khi để em ở lại xóm trọ một mình, nhưng buổi tối tôi về thấy em hơi say. Em uống rượu một mình. Kinh thật, tí tuổi mà tập tành rượu chè như ai. Tôi vào phòng em, ngồi nói chuyện, em cứ toe toét thế thôi, rồi em phải vịn cửa để đi đánh răng. Vài hôm sau tôi mới biết hôm đó em phải ở nhà một mình rất buồn mà lại sợ ma và mong được gặp Việt Anh của em. Dĩ nhiên em không nói đâu, tôi đọc được tin nhắn em lưu nháp ở  điện thoại em mà, em viết cho người ta nhưng em lại không nhấn nút send mà thoát ra để lưu vào nháp, cho mình em thôi. Từ khi ấy tôi bắt đầu để ý em, phải không nhỉ? Muốn ở bên lo lắng cho em, để được nhìn em cười như thế, cười thật tươi mà không đau trong lòng.. Nhưng giờ tôi biết mình đã không làm được rồi..

Rồi tôi bắt đầu lên kế hoạch cưa cẩm em, tôi biết em cũng có cảm tình với tôi mà, nhưng tình cảm em dành cho Việt Anh còn quá lớn, tôi đã cố gắng chen vào. “Đánh đồn có địch mới thích chứ”, tôi đã nói câu ấy với em khi em nói em vẫn yêu người ta và em sợ em sẽ làm tôi tổn thương.

Nụ hôn đầu tiên đến khi tôi có hơi men trong người, và tôi đã không kìm nén được cảm xúc của mình. Hôn em khi em vẫn chưa quên Việt Anh. Nụ hôn đầu tiên trong đời của tôi và cũng là nụ hôn đầu tiên trong đời của em. Hôn em vì tôi biết em sẽ yêu tôi. Tôi tin thế.

Rồi em chấp nhận tình cảm của tôi, nhưng một thời gian sau tôi biết em vẫn nhắn tin, vẫn nhớ người ta. Tôi đau lắm em biết không?? Quát mắng em, để em khóc, để em xin lỗi, để em tự day dứt, tôi thấy hả hê đôi chút nhưng trong lòng tôi buồn lắm, tim tôi đau lắm, vì em đã là người yêu của tôi khi em nhắn tin cho tôi vào đêm ấy, nói tôi hãy giúp em quên người ta đi, nói em cũng mến tôi nhiều thật nhiều..

Và thời gian qua, tôi biết tôi đã yêu em thật lòng, và em cũng yêu tôi như thế, dần dần chút một chút một, em yêu tôi, dành cho tôi mỗi ngày một nhiều hơn những khoảng trống trong tim mà em đã từng dành cho Việt Anh.. Tôi cần mẫn và mạnh mẽ lấp đầy thời gian trống của em, để em chỉ nghĩ về tôi, để em hoàn toàn không thể nghĩ về người ta nữa. Vì tôi muốn em là của tôi. Vì tôi biết lần đầu tiên trong đời tôi yêu một người con gái, cảm giác là thế này, muốn tất cả những gì thuộc về người con gái ấy là của mình, tất cả..

Hạnh phúc lắm khi được nhìn em cười, được em ngồi sau ôm tôi thật chặt mỗi khi tôi đưa em đi chơi, được nghe em trầm trồ khen nhà này đẹp thế, cây kia hoa nở thơm thế, chị ấy chân dài mà trắng kinh, con cún lông xù vừa thấy xinh ơi là xinh, sao anh cứ đưa em đi một đường rồi lúc về lại đường khác làm em không nhớ được đường nào cả… Những câu nói của em cứ tuôn ra không ngớt, mà những câu nói ấy có lúc chẳng liên quan gì đến nhau cả: em đang kể chuyện hôm nay ở trường em và bạn làm gì, rồi đột nhiên em nhảy phắt sang “cái ô tô vừa qua đẹp quá đi, anh thấy không?” rồi chờ tôi gật đầu đồng ý, em liến thoắng rằng em cũng muốn có một cái như thế, rồi em lại nhảy về câu chuyện của em ở trường.. Đôi khi tôi không thể hiểu nổi đầu óc em sao cùng một lúc có thể để ý nhiều thứ như thế.. Nhưng những chuyện em kể thật ngây thơ và trong sáng, em yêu đời, yêu tôi, và tôi cũng yêu em quá, muốn được đưa em đi lượn đường mãi thế này, muốn đi thật chậm ở Phố Huế để em hít hà mùi hoa sữa ngọt ngào trong đêm thu thật đẹp.. Muốn được đắm mình vào thế giới lãng mạn và mộng mơ của em.. Ngây ngất trong men say khi được bên em, cùng em..

Cuộc sống có lẽ thật tuyệt khi tôi tìm thấy em, thấy tình yêu đích thực của mình.. Nhưng đời đâu dễ dàng như thế..

Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi nếu em và tôi hợp tuổi, nhưng tôi và em không hợp.. Mọi chuyện có thể sẽ khác đi nếu mọi người trong gia đình tôi cũng yêu em như tôi, nhưng mọi người không yêu, mọi người ghét.. Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi nếu em đừng quá mộng mơ như thế, còn tôi lại sống quá thực tế như thế.. Mọi chuyện có lẽ sẽ khác đi, nhưng khi đó tôi sẽ không phải là tôi và em không phải là em.. Mà nếu em không là chính mình và tôi không là chính tôi thì chúng mình có yêu nhau nhiều đến thế không em??

Quãng thời gian bên nhau, tôi biết tôi hạnh phúc và tôi mệt mỏi.. Vì em, vì gia đình, vì công việc, vì chuyện học hành của tôi,.. Mọi chuyện cứ rối tinh hết lên. Em buồn, em khóc, em cáu gắt… Tôi chán nản, tôi mệt mỏi, nhậu nhẹt cho quên, hút thuốc cho tỉnh táo.. Nhưng thực sự hạnh phúc khi được ở bên em, kể chuyện cho em cười, vui đùa với em, ôm em vào lòng khi em mỏi mệt, lau khô những giọt nước mắt buồn của em.. Và được có em ở bên chăm lo cho tôi..  Tôi như quay cuồng trong những cảm xúc ấy, vừa khổ đau vừa sung sướng.. Không thể tìm ra lối thoát để dung hòa tất cả mọi chuyện với nhau..

Đã nhiều lần tôi và em đều muốn bỏ cuộc, nói chia tay, nhưng rồi là tôi, hoặc lại là em, hoặc là cả hai chúng ta, không thể xa nhau được, nhớ quay quắt khi phải xa nhau.. Thà ở bên nhau mà vừa khóc vừa cười còn hơn, phải không em?? Như thế có phải là hạnh phúc không?? Chúng mình cứ cố gắng ở bên nhau như thế, trong hơn ba năm qua, quãng đường chưa đủ dài nhưng không hề ngắn chút nào, đủ để thấy chúng mình yêu nhau thật lòng và yêu nhiều tới mức nào, đủ để mọi người nhìn nhận dù không mấy người ưng thuận tình yêu này, cả gia đình tôi và cả gia đình em..

Có người con trai khác yêu em, người ta có việc làm ổn định hơn tôi, lại lãng mạn hơn tôi.. Tôi miên man trong suy nghĩ rời xa em để em yêu người ta, em sẽ hạnh phúc hơn. Nhưng khó quá, vì tôi yêu em, và muốn em chỉ thuộc về tôi..

Và cũng có người mến tôi, nhắn tin cho tôi, vào những lúc tôi không ở bên em, mới trước Tết này thôi, cảm giác không mỏi mệt, không phải chịu áp lực vì gia đình, mà mọi người gia đình tôi lại ưng cô bé ấy..

Và khi đó, tôi đã đưa ra quyết định để sau này chúng ta không thể gặp lại nhau nữa: tôi 25, tôi cưới vợ. Quyết định trong vòng hai ngày. Tôi không biết tôi có đúng không, tôi không biết người con gái mới này có thực sự là người mà tôi có thể trọn đời ở bên không, không biết người ta có giúp tôi quên được em không.. Nhưng tôi biết, không ở bên tôi, em sẽ hạnh phúc hơn, em không phải khóc vào những ngày như Valentine, nhìn người ta tặng hoa cho nhau trong khi một tin nhắn tôi cũng không thể gửi cho em.. Tình yêu tôi dành trọn cho em vào mỗi giây mỗi phút trong ngày rồi, sao em còn cứ lãng mạn mong ngóng những tin nhắn yêu thương dài thật dài vào những ngày ấy?? Vòng tay tôi, nụ hôn tôi và cơ thể tôi không đủ cho em hay sao?? Tôi không thể ép mình bớt thực tế hơn được, mặc dù tôi yêu em, yêu nhiều lắm..

Tôi không nói với em về quyết định tôi về nhà cưới vợ. Tự em biết. Đau khổ. Trách móc. Dọa nạt. Căm ghét. Thương. Yêu… Bao nhiêu thứ tình cảm hỗn độn trong em. Vì em tin tôi không thay đổi, không lừa dối em nên em càng yêu và càng thương tôi, dù tôi đã như thế, đã làm em đau, nhiều thật nhiều, nhưng em vẫn nói dù tôi có làm gì vẫn có em hiểu, tin tưởng và ủng hộ. Tôi đã mong em hận tôi để em quên tôi đi mà mạnh mẽ, mà sống thật hạnh phúc bên người con trai ấy, người ấy sẽ làm em vui chứ không phải tôi, lúc nào tôi cũng làm em khóc cả.. Và em cũng tin mọi người khi nhìn vào hành động của tôi, khi tôi đang yêu em như thế, chưa nói chia tay em, vẫn tự hào đưa em đi chơi với bạn tôi mà tôi lại nói với mọi người trong gia đình là tôi chia tay em rồi, tôi đang yêu người con gái kia.. Thực sự ở bên người ấy, tôi không hạnh phúc như khi ở bên em, tôi không cuồng nhiệt như bên em, nhưng người ta mang lại cho tôi sự yên bình, vì được sự chấp thuận của cả gia đình. Tôi hạnh phúc ít đi nhiều nhưng lại đỡ mệt mỏi đi nhiều.. Mọi người bảo tôi phải thế nào đây?

Chọn em, ở bên em, làm em cười, được yêu em và được em yêu nhưng không thể lo lắng được cho em, cứ phải nhìn em khóc vì những lời nói của những người trong gia đình tôi, nhìn em buồn vì thèm được tôi chủ động tặng hoa cho em, nhìn em có tương lai tươi sáng mà nếu cưới tôi có lẽ em sẽ không được như thế nữa…

Chọn người ấy, tôi chưa hoàn toàn yêu, nhưng người ta yêu tôi, và gia đình tôi ưng người ta, tôi trao một phần trái tim nhưng tôi lại được sống trong không gian không khóc lóc, đau khổ..

Và tôi chọn người ấy, để tôi đi vào một con đường êm ả, tình yêu nhẹ nhàng thôi, cuộc sống cũng yên bình vì tôi không đi làm ở Hà Nội nữa, tôi bỏ việc, và cưới Người con gái ấy còn đi học, nhưng tôi muốn quyết định cho nhanh, vì tôi sợ nếu tôi suy nghĩ lâu hơn, tình yêu tôi dành cho em sẽ lấn át tất cả và tôi sẽ không rời xa em được. Tôi sẽ lại làm em khóc, làm em buồn. Tôi chối bỏ tình yêu đích thực nhưng đầy sóng gió này, vì em.. Em sẽ hạnh phúc hơn nếu không bên tôi..

Đời phức tạp quá..

Tôi đã gặp em trước đám cưới, và nói những câu nghiệt ngã, làm em đau, tôi biết chứ, nói những câu bạc bẽo không phải suy nghĩ của tôi, tôi cũng đau lắm.. Nhưng tôi muốn em ghét tôi mà quên tôi, quên đi tình yêu này.. Em tưởng tôi cưới vợ là vui vẻ ư? Mọi người tưởng tôi cưới vợ là hạnh phúc ư? Nhưng giờ tôi đã có vợ, rồi tôi sẽ yêu, phải yêu vợ tôi, tôi biết thế, tôi đã làm em – tình yêu của tôi khổ rồi, tôi không thể quyến luyến, để làm em thêm khổ, thêm nhớ thương, làm vợ tôi khổ, làm gia đình tôi khổ, tôi phải là người có trách nhiệm! Mặc dù tôi đã vô trách nhiệm với em, đã làm em đau nhiều như thế..

Nhưng em vẫn tin tôi. Trong khi tất cả mọi người nói tôi sở khanh. Em tin tôi. Em tin cả mọi người. Em như sắp điên vì không hiểu được tôi là người như thế nào. Em như sắp cuồng vì nghĩ rằng em đã chọn sai người, và trên hết là em nhớ tôi, vì tôi đột ngột đi mà không nói, bỏ mặc em bơ vơ như thế. Tôi xin lỗi, tôi tệ lắm, tôi luôn làm em buồn, luôn làm em khổ.. Nhưng tôi cũng đâu có vui gì khi quyết định thế này đâu, tôi vẫn cười thế vì cuộc sống tôi giờ phẳng lặng, nhưng tôi đau lắm vì tôi nhớ em, thèm cảm giác có em ở bên, thèm cảm giác có em chăm lo, thèm được ôm em vào lòng, thèm nghe em quát mắng mỗi khi tôi không trải khăn tắm thật phẳng.. Tôi nhớ em nhiều như em nhớ tôi vậy..

Tắt đèn. Đêm. Đã có lúc tôi nghĩ người đang bên tôi không phải người con gái ấy mà là em.. Em tưởng tôi bạc bẽo, em tưởng tôi quên sao?? Làm sao tôi quên được tình yêu tôi đã dành cho em và em đã dành cho tôi, làm sao tôi quên được tất cả những kỷ niệm này?? Tôi muốn quên lắm, để em sống đời em, hạnh phúc, tôi sẽ không phiền em nữa, tôi sẽ đứng từ xa và thầm mong em hạnh phúc thôi.. Tôi muốn em quên tôi đi.. Nhưng em cứ dằn vặt trong những suy nghĩ rằng nên yêu hay nên ghét tôi, vì tôi đã quyết định vội vàng như thế, em hận, nhưng em vẫn yêu và lo lắng cho tôi..

Thương em quá, thương tôi nữa, thương mối tình đầu này.. Tôi cũng rất nhớ em.. Hôm nay tôi quyết định gặp, khẳng định lại những gì em nghĩ về tôi, em hiểu tôi mà, tôi đâu cần nói nhiều đâu.. Khi xưa tôi đã kìm nén những nhớ thương để em thôi chờ đợi tôi. Nhìn em đau buồn, héo úa, thương lắm, em biết không?? Em cứ như thế này làm sao tôi hết lo được??

Tóc đã ngắn, em mới cắt. Và em gầy hơn ngày đầu tôi gặp em thật nhiều.. Tôi đã cố kìm nén cảm xúc. Nhưng tôi đã để con tim lấn át lý trí mất rồi.. Tôi đã kéo em vào lòng, ôm thật chặt, hôn thật nồng nhiệt và dành cho em tình cảm của tôi, chỉ dành riêng cho em thôi.. Lần cuối để tôi và em thuộc về nhau, để rồi rời xa, để tôi sống cuộc sống của mình mà không có em và em sống mà không có tôi.. Có lẽ tương lai đẹp hơn chăng?? Nếu tôi quyết định ở bên em thì mọi chuyện sẽ thế nào?? Nhưng tôi không thể biết, vì tôi đã đeo nhẫn, đã là người thuộc về người khác..

Từ nay đời sẽ không có em. Không được nắm bàn tay ấy thật chặt để cùng vượt qua bão giông. Không thể ôm em vào những đêm mưa có sấm, em của anh sợ sấm mà. Không thể nhìn em ngái ngủ vào mỗi sớm mai thức dậy. Không được cùng em cười đùa và lượn khắp chốn. Không được nghe giọng nói nũng nịu gọi cún yêu của em. Không còn em trong cả quãng đời về sau…

Em à, hãy quên anh đi, hãy sống thật hạnh phúc và thành đạt để anh còn tự hào nhé.. Cả đời này chỉ có cún là cún xinh của anh thôi, mãi mãi là như thế.. Anh sẽ không bao giờ quên đâu, sẽ để dành một phần trang trọng nhất trong tim cho riêng cún thôi, cho những dấu yêu này, cho mối tình đầu của anh.. Anh xin lỗi, vì tất cả..

– goiyeu.net –

11 Replies to “Anh xin lỗi, vì tất cả..”

  1. doc truyen ma giat minh vi thay minh giong co gai ay qua. Hoa ra vi su lac quan, yeu doi, luc nao cung cuoi ma khien nguoi ta lo so vi se k lam minh mai cuoi duoc nhu the. Ly do that nuc cuoi va vo van. Khi da yeu nhau du ngheo kho den dau, du vat va den dau thi cung van mai la mot niem hanh phuc. Hanh phuc vi da co nhau. Đo la hanh phuc lon lao nhat.Hy vong dung ai hen nhat nhu chang trai trong truyen de dem den bat hanh cho nhung co gai dau kho chi vi co tam hon dep.

  2. 1ng nhu co gai trong truyen thi du co dau kho the nao cung van cau mong chang trai yeu’ duoi’ kia hp.. Biet dau vi anh yeu’ duoi’ nhu the ma co gai’ moi mai~ yeu?? CS doi khi co nhung~ dieu` ko noi truoc duoc, lieu co hp ko neu 2ng cuoi’ nhau xong ma co gai cu phai dau kho va khoc loc vi bi ca nha` chong` ghet’ bo? Lieu co’ hp tron.ven. dc ko khi ko the ra o rieng, ko the song’ vi nhau??

  3. Chợt thấy mình nơi ấy. Anh yêu em nhiều thì sao chứ? Anh vẫn là của người ta, vẫn không thể cho em một bờ vai khi cần và nắm tay em khi lạnh, ôm em thật chặt những lúc cô đơn…

  4. Người con trai nay ko hề có bản lĩnh j ca, tinh iu dau chi noi suon bang mieng duoc chu, moi chuyen dau chi noi hai chu xin loi la xong. Nói là rời xa nguoi iu là để người con gai hanh phúc hơn nhưng thực tế thì bạc nhược, ích kỉ, chỉ lo cho bản thân mình. Bản thân tôi rất cảm thông cho người con gái này.

  5. chac gi co gai kia da vuot qua duoc?? ai noi voi ban la ko co gi rang buoc?? neu ko co gi rang buoc thi co nhat thiet phai dau kho the ko?? Nguoi con gai anh ta cuoi lam vo chac gi da la 1ng tot?? Neu ban chua gap hoan canh nay ngoai doi thi dung nhan xet’ thien can^.n nhu vay!!

  6. Xin loi em vi tat ca. Con anh da “Cam on em vi tat ca”. Gia nhu e cung dc nhu co gai kia anh oi. E cung yeu anh, cung thuong a mai mai. Se khog phai hoi long m cau hoi tuong tu nhu trong cau chuyen tren “nen yeu a hay nen han a”.

  7. có vẻ đây cũng là 1 chàng trai chân thành dám nghĩ, dám yêu nhưng ko dám cùng người con gái của mình đi đến hết những tháng năm còn dang dở…

  8. Khi ta sinh ra ta ko sống và lớn lên một mình, có những thứ phải đanh đổi nhưng cha mẹ đem cha mẹ ra đánh đổi ư?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *